Hotline
Freeshipping
Khi hóa đơn từ 650.000 VNĐ
Danh họa Pierre Auguste Renoir – Một nghệ sĩ hàng đầu người Pháp

Danh họa Pierre Auguste Renoir – Một nghệ sĩ hàng đầu người Pháp

Ngày đăng: 13/01/2021

Cuộc đời và sự nghiệp của danh họa Pierre Auguste Renoir

Danh họa Pierre Auguste Renoir là một nghệ sĩ hàng đầu người Pháp, ông là một họa sĩ luôn đề cao vẻ đẹp, đặc biệt là về vẻ đẹp cơ thể của nữ giới, và cũng là một nhân vật tiên phong trong sự phát triển của phong cách trường phái Ấn tượng. Khi còn là một trẻ, ông đã làm việc trong một nhà máy sản xuất đồ sứ. Kỹ năng vẽ của ông đã sớm được công nhận, và ông được tuyển dụng để tạo ra các tác phẩm trên đồ gốm sứ. Trước khi bắt đầu học nghệ thuật Pierre Auguste Renoir cũng vẽ trang trí cả trên quạt. Ông chuyển đến Paris vào năm 1862 để học nghệ thuật, tại đây ông gặp Frederic Bazille, Claude Monet và Alfred Sisley, tất cả đều là những danh họa vĩ đại của trường phái ấn tượng. Đến năm 1864, ông đã triển lãm các tác phẩm tại Paris Salon, nhưng trong khoảng mười đó, các tác phẩm của ông hầu như không được chú ý, phần lớn là do sự loạn lạc do Chiến tranh Pháp-Phổ gây ra.

Sau đó, tại Công xã Paris vào năm 1871, Renoir đang vẽ tranh trên bờ sông Seine thì bị một số thành viên trong xã tiếp cận, những người này nghĩ rằng ông là gián điệp. Họ đe dọa sẽ ném ông xuống sông, nhưng ông đã được lãnh đạo xã, Raoul Rigault, người mà ông đã bảo vệ trong một dịp trước đó giải cứu. Ông đã trải qua thành công nghệ thuật tại Triển lãm trường phái Ấn tượng đầu tiên của mình vào năm 1874, và cũng trong năm đó là ở London. Năm 1881, Renoir bắt đầu chuyến du hành vòng quanh thế giới của mình, đến Ý để xem những tác phẩm của các bậc thầy thời Phục hưng, và sau đó cũng giống như danh hoa Eugene Delacroix ông đến Algeria. Chính tại Algeria, Pierre Auguste Renoir mắc bệnh viêm phổi nghiêm trọng, khiến ông phải nằm liệt giường trong sáu tuần và tổn thương vĩnh viễn hệ hô hấp của mình.

Trong những năm cuối đời, căn bệnh viêm thấp khớp nghiêm trọng khiến ông phải ngồi xe lăn và việc hạn chế di chuyển cũng ngăn cản Renoir vẽ tranh. Cuối cùng, căn bệnh viêm khớp của Renoir càng trở nên tồi tệ đến mức để lại biến dạng cơ thể vĩnh viễn ở tay và vai, điều này khiến ông phải thay đổi kỹ thuật vẽ tranh để thích ứng với những hạn chế về thể chất của mình. Trước khi qua đời vào năm 1919, Renoir đã đến Louvre để xem các bức tranh của mình được treo trong bảo tàng cùng với những kiệt tác của các bậc thầy vĩ đại. Ông là một nghệ sĩ tài năng, đã tạo ra hàng nghìn tác phẩm nghệ thuật trong cuộc đời của mình, và trong đó có một số bức tranh nổi tiếng nhất trong thế giới nghệ thuật. Xem thêm về Pierre Auguste Renoir

Về tác phẩm nghệ thuật

Các bức tranh của danh họa Pierre Auguste Renoir được chú ý bởi ánh sáng rực rỡ và cường độ màu sắc (saturated color), thường tập trung sáng tác vào những người mà có sự gần gũi và thẳng thắn. Phụ nữ khỏa thân là một trong những đề tài chính của ông. Tuy nhiên, vào năm 1876, một nhà phê bình trên tờ Le Figaro đã viết “Phải cố gắng giải thích cho Ngài Renoir rằng phần thân thể của người phụ nữ không phải là một khối thịt đang bị phân hủy cùng với những vết ố màu xanh thể hiện tình trạng sự thối rữa của một xác chết”. Tuy nhiên, theo phong cách Ấn tượng đặc trưng, ​​Renoir gợi ý các chi tiết của hình ảnh thông qua các nét vẽ màu tự do, để các nhân vật của ông hòa hợp mềm mại với môi trường xung quanh.

Những bức tranh ban đầu của ông cho thấy sự ảnh hưởng của chủ nghĩa màu sắc của Eugène Delacroix và độ sáng của Camille Corot. Ông cũng ngưỡng mộ chủ nghĩa hiện thực của Gustave Courbet và Édouard Manet. Danh họa Pierre Auguste Renoir đặc biệt ấn tượng với trường phái của Edgar Degas. Các họa sĩ khác mà Renoir rất ngưỡng mộ đều là các bậc thầy thế kỷ 18 như François Boucher và Jean-Honoré Fragonard.

Một ví dụ điển hình về tác phẩm ban đầu của Renoir và bằng chứng về sự ảnh hưởng của chủ nghĩa hiện thực của Courbet, là bức tranh Diana năm 1867. Rõ ràng là một chủ đề thần thoại, bức tranh là một tác phẩm theo chủ nghĩa tự nhiên; hình ảnh được quan sát cẩn thận, được mô phỏng một cách chắc chắn và được đặt lên trên một khung cảnh có sẵn. Tác phẩm của Renoir đã đề cao được sự gợi cảm của phụ nữ. Người mẫu là Lise Tréhot, cũng là tình nhân của họa sĩ lúc bấy giờ, và là nguồn cảm hứng cho một số bức tranh.

Vào cuối những năm 1860, thông qua thực hành vẽ ánh sáng và nước trong không gian ngoài trời, ông và người bạn của mình là Claude Monet đã phát hiện ra rằng màu của bóng tối không phải là màu nâu hay màu đen, mà là màu phản chiếu của các vật thể xung quanh chúng, một hiệu ứng ngày nay được gọi là phản xạ khuếch tán. Một số cặp tranh tương tự nhau do Renoir và Monet đã vẽ cùng nhau, mô tả những cảnh giống nhau (La Grenouillère, 1869).

Một trong những tác phẩm theo trường phái Ấn tượng được biết đến nhiều nhất là Dance at Le Moulin de la Galette, 1876 của Renoir. Bức tranh vẽ một khung cảnh ngoài trời, tấp nập người qua lại tại một khu vườn khiêu vũ nổi tiếng trên Butte Montmartre gần nơi ông sống. Những tác phẩm trong quá trình trưởng thành của ông thường là những bức tranh ghi lại nhanh của trường phái Ấn tượng về cuộc sống thực, với đầy màu sắc và ánh sáng lấp lánh. Tuy nhiên, vào giữa những năm 1880, ông đã phá vỡ trường phái truyền thống và áp dụng một kỹ thuật nghiêm túc, kỷ luật hơn cho các bức chân dung và tranh vẽ, đặc biệt là phụ nữ. Đó là một chuyến đi đến Ý vào năm 1881 khi ông xem các tác phẩm của Raphael và các tác phẩm thời Phục hưng bậc thầy khác, điều đó đã khiến Renoir tin rằng mình đã đi sai đường, và trong vài năm tiếp theo, ông đã vẽ theo phong cách nghiêm khắc hơn trong nỗ lực quay trở lại chủ nghĩa cổ điển. Tập trung vào nét vẽ của mình và nhấn mạnh đường nét của các nhân vật, ông vẽ các tác phẩm như Blonde Bather (1881-1882) và The Large Bathers (1884–1887; Bảo tàng Nghệ thuật Philadelphia ) trong thời gian đôi khi được gọi là “kỷ Ingres” của ông…

Sau năm 1890, ông lại đổi hướng. Để xóa bỏ đi các đường nét, như trong tác phẩm trước đó của mình, ông đã quay lại với cọ màu mỏng. Từ giai đoạn này trở đi, ông tập trung vào những bức tranh khoả thân hoành tráng và những phong cảnh trong nước (Pháp), ví dụ điển hình là Cô gái bên cây đàn piano, 1892 và Grandes Baigneuses, 1887. Bức tranh thứ hai là bức tranh điển hình và thành công nhất trong những bức tranh khỏa thân sau này của Renoir.

Một họa sĩ đầy nhiệt huyết, ông đã tạo ra hàng nghìn bức tranh. Sự gợi cảm ấm áp trong phong cách của Renoir đã khiến các bức tranh của ông trở thành một trong những tác phẩm nổi tiếng và được chép lại thường xuyên nhất trong lịch sử nghệ thuật. Bộ sưu tập lớn nhất các tác phẩm của ông tổng cộng là 181 bức tranh tại Quỹ Barnes, ở Philadelphia.

Tranh in canvas Bình hoa lay ơn

Tranh canvas Bình hoa lay ơn

Go to